Vì sao dân chơi bàn phím cơ không bao giờ chỉ có một chiếc bàn phím duy nhất?
Bạn có ai đó xung quanh mình là dân chơi bàn phím cơ chánh hiệu chưa? Mình thì không những có, có nhiều mà bản thân cũng là một con nghiện phím cơ. Cho nên lý do của việc này mình rất hiểu. Đằng sau niềm đam mê và tình yêu (có điều kiện) dành cho bàn phím là những nam thanh nữ tú mà hễ cứ có thời gian là lại đi lùng bàn phím mới. Kết quả là cơ ngơi của họ không chỉ có một, hai chiếc phím cơ mà đôi khi là rất nhiều, có thể gọi là một bộ sưu tập. Và thú vui chưa bao giờ dừng lại. Có bàn phím rồi thì lại sắm thêm các bộ keycap mới, bộ switch mới và hàng loạt phụ kiện đi kèm, từ lót tay, cọ lau bàn phím, dầu lube, O-ring các thứ. Hôm nay chúng ta sẽ cùng giải mã lý do vì sao lại có hiện tượng kỳ lạ mà lại rất hiển nhiên này.
Lý do đầu tiên hẳn là vì đam mê
Cũng như bao thú vui khác, bàn phím cơ cũng là một thú vui không bao giờ có điểm dừng có nền tảng vững chắc là niềm đam mê vô bờ bến dành cho bàn phím cơ. Từ khi lần đầu chạm tay lên phím, tới chiếc bàn phím cơ đầu tiên dành dụm mãi mới dám mua, rồi tới chiếc thứ hai, thứ ba, bộ đồ nghề cứ thế nhiều dần lên. Mình còn nhớ chiếc bàn phím đầu tiên là một con Filco Majestouch đen trùi trũi như này. 
Chiếc Filco Majestouch 2 này là một trời kỷ niệm và là nơi đâm hoa kết trái cho niềm đam mê của mình
Lúc đó mới chuyển từ laptop sang với lý do rất đơn giản là không làm văn phòng nữa mà chuyển sang kiếm cơm freelancer. Công việc toàn ở nhà nên không lý do gì mua thêm một con lap nữa, mình chuyển về dùng PC, mà PC thì sẽ cần bàn phím. Được ông anh giới thiệu chơi bàn phím cơ đi gõ cho nó sướng. Nhân tiện nhờ ổng mua dùm một chiếc bền bền, mà ổng nói giá 3 chai, nghe rát mặt. Nhưng nghĩ “ông này trùm đồ công nghệ rồi nên thôi đồ ổng giới thiệu chắc tốt lắm”. Bấm bụng trích khoản tiết kiệm còm cõi rước em nó về. Đó là ngày ghi dấu sự nghiệp chơi phím cơ của mình trổ bông. Và từ đây đam mê bắt đầu. Mà mọi người cũng biết rồi đấy, đam mê là khái niệm rất trừu tượng, nhiều lĩnh vực khác nhau nhưng có cùng điểm chung là: không có điểm dừng. Đó cũng là lý do cốt lõi của số lượng bàn phím cơ cứ tăng dần đều mà không có giảm.
Cảm giác muốn thử những thứ mới nên không dừng lại được
Khi chơi bàn phím cơ được một thời gian, tự nhiên cái mong muốn được “thử và trải nghiệm” trỗi lên thật mãnh liệt. Nhiều khi tự nhiên ngồi ở nhà cũng tự vẽ ra đủ thứ “khía cạnh” muốn thử: đang có blue switch thì muốn thử thêm red, brown, black coi nó ra sao. Có profile Cherry/ OEM rồi thì muốn thử một chiếc SA high-profile và cả một chiếc low-profile coi nó có đã không, rồi thì nghe đồn bàn phím có case kim loại gõ sướng tai lắm, mấy cái switch non-Cherry cũng hấp dẫn vô cùng. Chỉ cần nghe nói là đã muốn thử, nhiều khi thử cả mấy cái nghe đồn không tốt không ưng nữa để trải nghiệm gọi là. Chính vì cảm giác muốn thử này mà bấm bụng nhiều lần sau nữa để mua về vài ba chiếc phím cơ đặc biệt. Mà ác cái vậy. Phím cơ nó không phải như sách truyện có thể chạy đi mượn thằng bạn vài ba ngày trả lại. Phím cơ là món đồ rất cá nhân, đã mua thì chỉ muốn giữ cho mình xài thôi, không muốn đổi cho ai, càng không muốn cho ai mượn. Ai mặt dày đi mượn bàn phím cơ về xài bao giờ. Thôi, mình không làm được chuyện đó đâu. Cho nên, thế là bàn phím chồng bàn phím, ngày càng nhiều lên và vẫn chưa bao giờ cảm thấy mình trải nghiệm đủ.
Có để bằng anh bằng em
Chơi phím cơ cũng có hội có thuyền. Trong các hội kín đó, không phân biệt giới tính ngành nghề độ tuổi, đã chơi tới bến thì khoe cũng hết mình. Nói thật chứ một lần join group đó là không bao giờ muốn bước ra nữa (trừ phi bỏ ngang đam mê), và đã vào rồi thì máu “ganh tị” nó cứ dâng tràn các bác ạ. Phụ nữ khoe quần áo, giày dép, mỹ phẩm, còn nam giới chúng tôi khoe gì, đồ công nghệ chứ còn gì nữa.
Và để bằng anh, bằng em, bằng chú, bằng bác thì ta cứ thể dấn sâu hơn vào con đường nghiện ngập và tậu về ngày càng nhiều những chiếc bàn phím cơ độc đáo. Nhiều khi post hình lên nhận về vài trăm like, chục trái tim và vài ba chục lời khen đã đủ sung sướng vài tháng rồi (hihi)
Những chiếc bàn phím kỳ lạ, độc nhất vô nhị không ai có nhưng mình thì phải có
Ai thuở bé có sưu tầm tem thì sẽ đồng cảm sâu sắc ở mục này. Một khi đã dấn sâu vào con đường chơi/ sưu tầm, bạn sẽ khó thể cưỡng lại được cảm giác “muốn là duy nhất”. Nó giống như cái tầng trên cùng của tháp Maslow vậy, nơi bạn ở cao nhất, được mọi người ngưỡng mộ và vinh danh. Mình chưa đi tới đây nên chắc cũng chưa thể nói hết được cảm giác người trong cuộc, chỉ hiểu sơ sơ thế. Nghe ông anh (có nhắc tới ở trên, lại là ổng) nói “Mày sẽ chỉ muốn có một cái bàn phím một-mình-mày-có”. Đó giống như câu khẳng định chắc nịch rằng “Mấy bạn đang xài đồ thường quá, cái của mình mới hay ho ra trò này”. Ai bảo cánh đàn ông không sân si, thật ra là sân si rất nhiều, chỉ là tùy chủ để tùy nội dung thôi. Để minh chứng cho niềm kiêu hãnh được ve vuốt khi sở hữu một (hoặc lại một vài) chiếc bàn phím cơ có một không hai, ổng đã trưng ra bức hình này, chỉ “mày thấy cái bàn phím màu vàng gold đó không, cả Việt Nam này chỉ 1-2 con kkk”. 
Đây là bộ sưu tập của một con nghiện phím cơ hardcore, hình mình sưu tầm thôi.

Đây là bộ sưu tập filco của ông anh mình
Chưa kể tò mò và kiến thức nhiều thêm nên tự order hàng custom ship về luôn
Khi đã biết qua muốn hết mấy mẫu stock keyboard thì bạn sẽ tới một khái niệm mới tốn thận không kém: custom keyboard. Là bàn phím tự ráp theo ý đồ và sở thích của mình. Có thể bạn không hẳn đã biết hết về các phần kỹ thuật để tự tay ráp một chiếc từ A-Z nhưng thế giới thật kỳ diệu khi ở đâu có cung ở đó có cầu. Các trang chuyên về phím cơ nước ngoài có nhận đặt hàng làm bàn phím cơ custom theo lựa chọn của khách, và trên mấy forum lớn nước ngoài, trong nước cũng có vài cá nhân nhận làm hàng custome kiểu này. Cho nên chỉ cần có tiền, có tâm, và có tò mò thì chuẩn bị tinh thần thôi, bạn sẽ có thêm một loạt con phím customized độc lạ, có duy nhất bạn có này. Và mình báo trước, đã đi tới đây thì hoàn toàn không dừng lại được rồi. 
Hấp lực kinh khủng của một chiếc bàn phím cơ custom, nhìn là mê, và chắc chắn là duy nhất
Và tất nhiên với những ai có trình cao hơn thì việc tự làm một chiếc bàn phím cơ là chuyện khỏi phải bàn. Số lượng bàn phím cứ thế tăng dần đều theo thời gian. Hỏi mình có hối hận khi dùng bàn phím cơ và lâm vào cảnh “nghiện ngập” này không? Mình sẽ trả lời không bao giờ. Và hỏi mình có dự định mua thêm chiếc bàn phím nào trong tương lai nữa không, mình sẽ đáp “nữa chứ sao hông”. Còn lý do thì bạn vừa đọc rồi đấy.
À, sắp tới mình định vọc thêm một tí và đang định mua em hot-swap không cần hàn Glorious này, anh em nào có dùng qua rồi cho mình ý kiến nha.